Trang

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Khi Bạn Bị Từ Chối

1. Bạn tỏ tình nhưng bị người ta từ chối! Bạn đừng buồn, điều đó không có nghĩa là bạn thiếu giá trị mà chẳng qua là người đó không biết giá trị của bạn! Chúc mừng bạn vì bạn sẽ có cơ hội gặp 1 người tốt hơn thế! Bạn chỉ yêu người ấy thôi ư? Nhầm! Bạn sẽ sớm hồi sinh tình yêu với người khác thôi! Và lúc đó, bạn tự cười mình, thế mà ta cứ tưởng ta yêu người đó nhất đời...

2. Khi bạn bị từ chối một cơ hội việc làm? Bạn đừng lo, cánh cửa này đóng sầm trướcmặt bạn sẽ có nhiều cánh cửa khác mở ra...bạn hãy kiên nhẫn tích lũy tri thức và đi tìm cơ hội nhé! Đừng ngồi đó than thân trách phận...

Tôi đang khuyên bạn ư? Không, tôi đang nói với chính mình. Tôi không thất bại mà chưa thành công tuyệt đối thôi! Tôi đã từng từ chối nhiều lời tỏ tình và đã bị một người bỏ rơi... Tôi đã nhiều lần thành công và không ít lần vấp ngã... Tôi đang bước đi tiếp vững chãi hơn. Hãy chờ tôi ở cuối con đường hỡi những người đã từ chối tôi....

Nam sinh 9x ngoại thương có thu nhập 'khủng'

Mặc dù tuổi đời còn rất trẻ, thậm chí là đang còn ngồi trên ghế nhà trường nhưng họ đã có mức thu nhập rất đáng ngưỡng mộ.

Câu chuyện về sinh viên Huỳnh Ngọc Tân (ĐH Ngoại Thương TP.HCM) đã tự mua cho mình một căn nhà riêng nhờ làm môi giới bất động sản ngay khi mới học năm ba truyền nhanh trong sinh viên Ngoại thương, ai cũng thấy khâm phục vì khả năng của anh chàng này.

                                                

Huỳnh Ngọc Tân, sinh năm 1990, SV năm ĐH Ngoại Thương TP.HCM

Khi được một người bạn 
làm môi giới bất động sảm tiết lộ rằng công việc này không cần nhiều vốn, và bản thân Tân cũng muốn đầu tư vào bất động sản trong tương lai nên anh chàng đã không ngần ngại tìm hiểu và tham gia vào lĩnh vực này.

Nhờ có nhiều bạn bè làm môi giới bất động sản, cộng với mối quan hệ rộng, vốn tiếng Anh tốt và cả sự liều lĩnh, công việc môi giới của anh chàng diễn ra khá thuận lợi. Từ đó, Tân học thêm chứng chỉ hành nghề môi giới bất động sản do Bộ xây dựng cấp.

Tiếp đó, Tân còn cộng tác cho các văn phòng cao ốc,  ác công ty bất động sản. Chỉ trong hai năm, Tân đã bán được 20 căn hộ chung cư. Công việc này mang cho Tân mức thu cao, nên chỉ chưa đến hai năm, Tân đã tự tay mua được một căn hộ ở Bình Thạnh từ khi còn là sinh viên.

Hiện tại, Tân đang làm chủ công ty Hynota do mình lập ra chuyên về thiệp hanmade từ Nhật Bản. Thu nhập hằng tháng của công ty đạt 120 triệu, sản xuất hơn 5.000 tấm thiệp và liên tục xuất hàng ra nước Mỹ, Australia, Anh, Pháp... là những thành tích ấn tượng mà Hynota có được sau hai tháng thành lập. Đến nay, công ty đã làm ra 15.000 sản phẩm và thu về hơn 350 triệu sau 4 tháng hoạt động.


Nguồn Internet.




Con Voi Và Sợi Dây Xích

Đừng quên đi chính mình! 

Một người đàn ông đi ngang qua một chú voi đang bị xích, đột nhiên ông dừng lại và tự hỏi tại sao một chú voi lớn như vậy lại không tự làm đứt một sợi dây thùng nhỏ buộc ở chân và trốn thoát. Thậm chí còn không có cả dây xích và lồng giữ. Hiển nhiên là chú voi hoàn toàn có thể làm được, bất cứ lúc nào chú muốn nhưng vì một lý do nào đó chú đã không làm như vậy.

Giống như con voi trong câu chuyện, con người chúng ta luôn không tin vào chính bản thân mình với lý do đơn giản là chúng ta đã thất bại trước đó. Thất bại là một phần của việc học, một phần trong con đường dẫn tới thành công.
Không có ai biết đi xe đạp, xe máy hay lái ô tô ngay sau lần thử đầu tiên. Nguyên nhân cơ bản là do nỗi sợ thất bại, mà phần lớn mọi người đều đánh giá không đúng về ý nghĩa và thử thách của nó trong lần đầu. Họ không chuẩn bị tư tưởng cho khả năng thất bại. Chúng ta chỉ thành công khi chúng ta biết chấp nhận thất bại là sự thực và tiếp tục cố gắng không ngừng.

Người đàn ông đã đến gặp người quản tượng gần đó và hỏi anh ấy vì lý do tại sao con voi vẫn đứng yên ở đó và không bao giờ bỏ đi. Người huấn luyện voi trả lời: “À, khi mà con voi này còn nhỏ và bé hơn bây giờ, chúng tôi đã sử dụng cùng một loại kích cỡ dây thừng giống như bây giờ để trói chúng. Ở độ tuổi đó, các sợi dây vẫn đủ sức để giữ chúng. Khi mà voi lớn lên, chúng tin rằng chúng không có đủ khả năng phá được dây. Con voi này luôn tin rằng sợi dây có thể giữ chúng lại và không bao giờ thử trốn thoát”.

Người đàn ông đã rất ngạc nhiên. Những con vật to lớn như vậy đều có khả năng làm được, nhưng chúng đã không bao giờ tin và sẽ mãi mắc kẹt ở nơi này.

Giá Trị Của Công Việc

Một chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp Đại học loại xuất sắc nộp đơn dự tuyển vào vị trí quản lý cấp thấp tại một Tập đoàn lớn.

Anh ta vượt qua các vòng đầu tiên. Đến vòng cuối cùng, đích thân CEO phỏng vấn để đưa ra quyết định cuối cùng.

Người CEO rất ấn tượng với CV của chàng trai trẻ khi trong suốt các năm học, anh ta luôn đạt thành tích học tập một cách xuất sắc. Từ trường Trung học cho đến khi vào Đại học và thi tốt nghiệp, không năm nào mà chàng trai này không đạt các danh hiệu.


“Anh có bao giờ nhận được học bổng từ trường không”, vị CEO hỏi. “Không bao giờ”, chàng trai trả lời.

Vị CEO bèn hỏi tiếp,”Vậy là cha anh đã trả toàn bộ học phí cho anh phải không?”. Chàng trai trẻ trả lời:” Cha tôi đã mất từ hồi tôi được một tuổi, toàn bộ số tiền học phí là do mẹ tôi gánh vác”.

“Vậy mẹ anh làm việc ở công ty nào?”. Chàng trai trẻ trả lời: “Mẹ tôi làm công việc giặt quần áo”.

Người CEO im lặng một lúc. Sau đó, ông đề nghị chàng trai trẻ đưa hai bàn tay ra cho ông xem. Hai bàn tay chàng trai khá đẹp và mềm mại.

”Trước đây, có bao giờ anh giúp đỡ mẹ anh trong việc giặt quần áo chưa?”.

“Thưa ngài, xin thú thực là tôi chưa bao giờ”, chàng trai trả lời, “Mẹ tôi lúc nào cũng chỉ muốn tôi học và đọc thật nhiều sách. Hơn nữa, mẹ bảo mẹ có thể giặt quần áo nhanh hơn tôi. Tôi động vào chỉ khiến công việc của bà chậm lại”

Vị CEO nghe xong liền nói: “Tôi có một yêu cầu. Hôm nay lúc anh về nhà, hãy đi và rửa hai bàn tay của mẹ anh. Rồi hãy đến gặp tôi vào sáng ngày hôm sau”.

Qua ánh mắt và giọng nói của người CEO, chàng trai trẻ cảm giác rằng cơ hội trúng tuyển của mình chắc rất cao. Anh vui vẻ về nhà gặp mẹ và nói với bà hãy để anh ra rửa hai bàn tay của bà ngày hôm nay. Bà mẹ nghe vậy cảm thấy rất lạ, trong lòng bà khi ấy dấy lên những cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Bà đưa hai bàn tay mình ra cho con trai mình.

Chàng trai trẻ chầm chậm rửa sạch bàn tay của mẹ mình. Từng giọt nước mắt của chàng trai rơi xuống khi anh ta thực hiện công việc của mình. Lần đầu tiên chàng trai nhận ra rằng đôi bàn tay của mẹ mình thật là nhăn nheo, hơn nữa hai bàn tay còn chằng chịt những vết sẹo và chai sạn. Những vết sẹo này hẳn là rất đau đớn vì chàng trai cảm nhận được mẹ khẽ rùng mình mỗi khi anh rửa chúng trong nước.

Đây cũng là lần đầu tiên chàng trai trẻ nhận ra rằng chính đôi bàn tay này hàng ngày làm công việc giặt quần áo để có thể trang trải đủ tiền học phí của anh ta ở trường học. Những vết sẹo trên đôi bàn tay của bà mẹ cũng là cái giá cho kết quả đậu tốt nghiệp, cho những bảng điểm xuất sắc và cho cả tương lai của anh.

Sau khi rửa sạch đôi bàn tay của mẹ, chàng trai trẻ lặng lẽ giặt nốt luôn chỗ quần áo còn lại trong ngày.

Tối hôm đó, bà mẹ và chàng trai đã nói chuyện với nhau rất lâu.

Sáng ngày hôm sau, chàng trai trẻ quay lại nơi phỏng vấn.

Vị CEO nhận thấy một đêm dài không ngủ trên đôi mắt của chàng trai. Ông hỏi: ”Anh có thể cho tôi biết anh đã làm gì và học được những gì ở nhà của anh ngày hôm qua không?”

Chàng trai trả lời: ”Tôi đã rửa đôi bàn tay của mẹ tôi, và tôi cũng đã giặt nốt chỗ quần áo còn lại.”

Vậy hãy cho tôi biết cảm giác của anh như thế nào?”

Chàng trai trẻ bèn trả lời trong nước mắt:

"Thứ nhất: Tôi thấu hiểu thêm những gì tôi đã có được nhờ có mẹ ngày hôm nay.

Thứ hai: Tôi hiểu được kiếm tiền vất vả đến như thế nào.

Thứ ba: Tôi đã nhận thức được sự quan trọng và giá trị của tình cảm gia đình."

Vị CEO nói: ”Đó chính xác là những gì tôi cần tìm ở một nhà quản lý, hoặc một người trong tương lai sẽ ở cấp quản lý cao hơn của Tập đoàn này.

Tôi muốn tìm những ứng viên có thể nhận thức được sự giúp đỡ của những người khác;

Người có thể hiểu được sự khó nhọc của người khác khi hoàn thành một công việc nào đó;

Và là người không đặt tiền bạc là mục đích sống duy nhất của mình...

Và còn nữa, xin chúc mừng anh. Anh đã được tuyển.”























Nguồn sưu tầm từ Internet.